-
Bài hát Bức Tranh Tiền Kiếp (Đoạn Kết Cho Người Thay Thế) - Dương Triệu Vũ. Sao bao lâu nay anh vẫn chẳng nhận ra . Thời gian bên anh ngày qua em lấy khoả lấp một khoảng trống . Có đáng để buồn
-
Có đôi lúc anh muốn. Em tìm thấy ai đi bên cạnh. Sẽ là người thật lòng yêu em. Thay anh chăm sóc. Cũng có lúc anh muốn. Em phải cô đơn và nhớ đến anh. Không một ai được chạm vào em. Như anh đã từng. M
-
Ngoài hiên nắng lên. Đi về đâu đó giấc mơ trôi dạt giữa đêm. Ôi ngày hôm qua dường như chưa đến bao giờ. Tỉnh giấc bên em một giấc mơ nhẹ. Ngày mai khát khao. Hay hờn ghen mãi đôi môi em nụ hôn nào. N
-
Đồng xanh là Amchốn đây. Thiên đàng cỏ cây. Là nơi bầy thú hoang đang vui đùa trong nắng say. Đây những bờ suối vắng. In phơi mình bên lùm cây. Đây những dòng nước mắt khẽ vươn tay về thung lũng. Và n
-
Ðừng nhìn em nữa anh ơi. Hoa xanh đã phai rồi. Hương trinh đã tan rồi. Ðừng nhìn em, đừng nhìn em nữa anh ơi. Ðôi mi đã buông xuôi, môi nhăn đã quên cười. Hẳn người thôi đã quên ta. Trăng thu gãy đôi
-
Bài hat Mưa Trên Biển Vắng - Dương Triệu Vũ. Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm. Ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm. Cơn sóng nào gợi lên nỗi đau trong em. Bao nhiêu chiều lang thang một mình
-
Phố sương mù, phố chưa lên đèn. Núi quanh đồi như mùa trăng cũ. Từng dốc phố, quấn quanh núi đồi. Vẫn đi tìm bóng trăng lẻ loi. Tháng mưa về, tiếng mưa ru hời. Phố bên đồi đứng chờ em tới. Hồ xanh thẫ
-
Bay đi cánh chim biển hiền lành. Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em. Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em. Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ. Theo tiếng hát của người thủy thủ. Lượn trên sóng
-
Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông. Vòng tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng. Vì em mất anh mất anh. Mùa xuân đã qua rất nhanh. Còn chăng nỗi đau tuổi xanh. Tình anh như cơn lũ cuốn đôi bờ mưa giô
-
Ngày nhộn nhịp về trên khu phố,. Có cô em tung tăng, đôi môi cười hoa thắm. Và mặt trời của miền nhiệt đới. Trên vai em, buông chân cho anh mơ mộng. Anh muốn được cùng em, về miền biển vắng. Mình sẽ s
-
Ngày mai em đi . Biển nhớ tên em gọi về . Gọi hồn liễu rũ lê thê . Gọi bờ cát trắng đêm khuya . Ngày mai em đi . Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ . Sỏi đá trông em từng giờ . Nghe buồn nhịp chân bơ vơ
-
Nha Trang ngày về, mình tôi trên bãi khuya. Tôi đi vào thương nhớ,. Tôi đi tìm cơn gió. Tôi xây lại mộng mơ năm nào. Bờ biển sâu, hai đứa tôi gần nhau. Đêm xưa biển này, người yêu trong cánh tay. Đêm
-
Mang tên em chiều in màu lá. Vừa tàn mùa sen hạ cháy trên cành. Sau lưng em cỏ lau mọc trắng đêm. Sau lưng em là hoang dại núi đồi. Yêu em tình tôi lặng lẽ. Chợt cả đại dương về hóa mưa ngàn. Đêm khuy
-
Còn trong đôi tay nhau chiều nay nữa thôi. Nụ hôn xưa anh trao một lần ghi nhớ suốt đời. Rồi đời đưa anh đi, đưa anh xa, anh có lẽ sẽ quên chiều nay. Chuyện tình yêu tan theo những áng mây chiều. Lệ r
-
Ta nay đâu còn gì để giữ chân nhau dài lâu . Giữa hai ta chỉ còn oán trách khi phai tàn mau . Và anh biết trong em bây giờ sẽ nghĩ anh đã thay đổi . Mà biết đâu trong anh luôn còn yêu em . Có bao nhiê
-
Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng. Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình. Giòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết. Những ái ân để phôi pha. Đành hỡi đuyên kiếp em bước đi trong chi