-
"Cuộc đời này là màu hồng" - mẹ nói lúc con ra đời. "Mỉm cười là điều tuyệt vời" - mẹ nói lúc con lên 5. Dù răng con sún, chân không dài, vai chẳng thon. Mặt Trời còn dẹt một phần mà sao thế gian luôn
-
Cầm tấm vé trên tay. Em bay đến nơi xa. Sài Gòn đau lòng quá. Toàn kỷ niệm chúng ta. Phải đi xa đến đâu?. Thời gian quên mất bao lâu?. Để trái tim em bình yên như ngày đầu tiên. Mình đã từng hứa. Bên
-
Anh, những lúc say em hay thường nghĩ. Nếu ngày xưa ấy, em đến sớm hơn thì sao?. Chắc có lẽ ta đang vui với nhau. Chắc có lẽ ta đang xây với nhau. Một tình yêu, một giấc mơ . Anh, đã mấy tháng trôi qu
-
Con hỏi ước mơ của mẹ thế nào. Đã quá lâu, chẳng còn ai hỏi mẹ như thế. Suýt chút nữa, mẹ cũng quên mình từng thế nào. Cũng có ước mơ, mơ được sống cuộc đời riêng mình. Khi còn bé, mẹ ước sau này lớn
-
-
Verse. Ai thuở bé cũng đã từng ước. Ước sau này mình lớn. Sẽ trông ra làm sao, sống thế nào. Tôi ngày xưa cũng đã từng ước. Ước sau này mình lớn. Sẽ đi muôn nơi, khắp phương trời. Pre-chorus. Rồi cuộc
-
-
Chắc em còn buồn lắm, từ ngày tôi đi người chẳng nói năng câu gì. Đôi bài ca gửi đến cuộc đời cũng không bằng đôi lời em nói ra. Chắc em còn đau lắm, gục đầu trên vai rồi nước mắt rơi đôi dòng. Và nướ
-
(Verse 1). Cũng đã vài năm mất rồi. Từ ngày ta cách xa. Anh bây giờ cũng khác rồi. Không còn như lúc xưa. Học được cách yêu mình hơn. Và để trái tim mình lớn. Còn em thế nào?. Em trông gầy hơn trước n
-
Khi ánh đèn sân khấu tắt đi. Tôi lại về tôi trong suy nghĩ. Mọi thứ đã qua tôi chờ mọi thứ đã qua. Thời gian nào đâu dễ xóa?. Tôi ước mình là một khúc ca. Thăng trầm tựa buồn vui câu hát. Ngồi xuống n
-
-
-
-
-
-
(Verse). Hôm nay sẽ hơi khác ngày thường một chút. Chỉ có ba với con cùng nhau. Mẹ đi vắng. Trông mẹ hơi lắng lo nhiều. Ba sẽ cùng con chơi cả ngày không chán. Nấu món con thích ăn xả láng. Cùng bên c
-
-
Trót đã lỡ mang đôi giày nhầm size. Rộng đến nỗi mình có đôi lúc quên đi mình là ai. Tại sao cứ phải cố gắng đổi thay cho vừa lòng ai?. Mà người ta chẳng thèm đoái hoài. Cứ như đôi mình nhầm size, nhầ
-
-
-
Hình như em say rồi. Đầu em hơi lâng lâng rồi. Nên em cứ ngồi ngẩn ngơ hát một bài ca rất đau lòng. Hình như đêm khuya rồi. À mà không sắp sáng rồi. Cô bartender khẽ lướt tay lên mặt phím dương cầm. N
-
Mỗi lúc tôi thấy buồn. Tôi thường mang ghế ra ngoài sân ngồi ngắm cây, hoa và lá. Nếu có thêm mưa phùn. Tôi sẽ mang bánh mang trà ra ngồi hát đôi bài tình ca. La la là la thấy ngây ngô biết bao điều.
-
Lần đầu tiên khi tôi gặp em. Là tôi đã thấy thích em rồi. Người gì đâu xinh tươi dễ mến quá trời. Mặt tròn xoe như ông mặt trăng. Cùng đôi mắt lấp lánh sao trời. Làm tim tôi rung rinh chẳng thế cất lờ
-
-