Lời đăng bởi: .-.lien.-.
Chúng ta có còn yêu nhau
Sao tình mỏng manh đến lạ
Bước qua bao lần thương đau
Tim hình như đã hoá nhạt nhoà
Ngỡ như mới vừa hôm qua
Nhưng giờ đây khoảng cách ngày đã một xa
Bàn tay từng siết thật chặt,
Hằn lên dấu vết ngàn nỗi cô đơn.
Chúng ta có còn như xưa
Mỗi chiều hoàng hôn úa màu
Nép bên hiên chờ mưa ngâu
Đêm bình yên sương giăng mái đầu
Giấc mơ tan vào hư vô
Nụ cười cũng đã vỡ thành nước mắt rơi
Chỉ còn lại những dư vị một thời
Lạc trong ký ức chơi vơi bấy lâu
Chúng ta có còn yêu nhau
Thì đừng gieo thêm nỗi đau
Lá khô sang mùa thay mau
Thời gian níu kéo vẹn nguyên phút ban đầu
Nắng phai nhạt màu nỗi vấn vương
Mà cảm giác cứ lạ thường
Muốn quên một người rồi lại chẳng muốn quên.
Chúng ta có còn bên nhau
Thì đừng yêu như thói quen
Vết loang trên bờ mi hoen
Chỉ làm cho trái tim kia thêm mỏi mệt
Nếu yêu mà lòng chẳng còn thương
Niềm hạnh phúc chia đôi ngã đường
Thì thôi muôn kiếp đoạn trường
Xin mang một đời cô đơn.
Chúng ta có còn đi chung
Như lời hẹn ước đã từng
Lối yêu xưa giờ mông lung
Đôi bàn chân quên lối vô chừng
Gió len qua hàng mi run
Chạm vào dư âm chút tình đã vỡ tan
Lời yêu rơi giữa mênh mang bầu trời
Hàng cây ngơ ngác chờ ai phía sau.