Lời đăng bởi: ___khoc___
Như cơn mưa đang rơi
Đôi tay ai buông lơi
Giữa ngã rẽ cuộc đời
Ta tìm miền đất mới
Có nỗi nhớ không tên
Có sóng gió chênh vênh
Có những tiếng thở dài
Bỏ lại trong góc căng phòng
Vì số máy đang gọi
Đã khóa từ lâu
Kí ức ấy nơi đâu
Sao không trả lời vài câu
Tìm thấy trong nhau
là ánh mắt xa lạ
Là ước mơ vụt quá
Mà ta từng bỏ lỡ
Em không hối hận
Khi đánh mất tôi
Cứ để nước mắt tuông rơi
Trong bóng tối chỉ mình tôi bối rối
Em cũng chẳng trách than
Cho rằng tình mình cũng đã đến lúc giới hạn
Cuộc đời phải trải qua nhiều lần
Học cách yêu và hận
Nhưng tôi vẫn yêu em