Lời đăng bởi: ___khoc___
Chiều nay em ngồi,
Đếm từng hạt mưa rơi,
Nghẹn ngào bên anh,
Cố giấu nước mắt hoen mi.
Ly rượu tràn buông rơi,
Không ai nói được, lựa lời cho nhau.
Nỗi đau dường như khép lại.
Mình em mang bao nỗi đắng cay.
Đừng buông câu thề,
Nghe từng tiếng trong tim nhói đau. Thì thôi anh nhé.
Chuyện tình mình, dù bao xót xa.
Thì xin anh hãy, giữ lấy nụ cười.
Nhìn anh quay lưng bước đi.
Thời gian sẽ xóa đi bao niềm đau.
Dù trong tim em, còn in bóng hình.
Biển đã khóc, khi anh về,
Là khi trong em nhức nhối,
Là vì những lúc thâu đêm vô vọng,
Và khi đêm xuống, tim em nhói đau.
Biển đã hát, khi em buồn,
Từng đêm em thức trắng,
Là vì trống vắng
Những đêm hưu quạnh,
Để nỗi đau hằn sâu,
Trong đáy tim này,
Và ở nơi đây,
Em mong anh vẫn bình yên...
Đừng buông câu thề,
Nghe từng tiếng trong tim nhói đau. Thì thôi anh nhé.
Chuyện tình mình, dù bao xót xa.
Thì xin anh hãy, giữ lấy nụ cười.
Nhìn em quay lưng bước đi.
Thời gian sẽ xóa đi bao niềm đau.
Dù trong tim em, còn in bóng hình.
Biển đã khóc, khi em về,
Là khi trong em nhức nhối,
Là vì những lúc thâu đêm vô vọng,
Và khi đêm xuống, tim em nhói đau.
Biển đã hát, khi em buồn,
Từng đêm em thức trắng,
Là vì trống vắng
Những đêm hưu quạnh,
Để nỗi đau hằn sâu,
Trong đáy tim này,
Và ở nơi đây,
Em mong anh vẫn bình yên...
Anh biết chăng,
Em mong từng đêm,
Muốn luôn gần anh,
Nhưng niềm vui, bên nhau lúc này,
Sẽ đổi lấy, khổ đau ngày sau.
Thì thôi, em mong anh dừng lại,
Mình đã có lúc, bên nhau thật nhiều,
Thì đã đến lúc,
Em muốn rời xa...
Anh biết chăng,
Em mong từng đêm,
Muốn luôn gần anh,
Nhưng niềm vui, bên nhau lúc này,
Sẽ đổi lấy, khổ đau ngày sau.
Thì thôi, em mong anh dừng lại,
Mình đã có lúc, bên nhau thật nhiều,
Thì đã đến lúc,
Em muốn rời xa...
Biển đã khóc, khi anh về,
Là khi trong em nhức nhối,
Là vì những lúc thâu đêm vô vọng,
Và khi đêm xuống, tim em nhói đau.
Biển đã hát, khi em buồn,
Từng đêm em thức trắng,
Là vì trống vắng
Những đêm hưu quạnh,
Để nỗi đau hằn sâu,
Trong đáy tim này,
Và ở nơi đây,
Em mong anh vẫn bình yên...