Lời đăng bởi: ___khoc___
Nhiều khi không dám đối diện
Với những chuyện tưởng như rất bình thường
Người mình từng rất thương .
Giờ không muốn đối mặt
Ta cứ mãi chạy trốn cảm xúc.
Tự tay đẩy hạnh phúc này xuống đáy vực
Lọt tai một hai câu nói còn khó hơn lên trời
Chuyện bé cứ xé ra to.
Hai ta tìm đủ thứ mọi lý do
Hơn thua nhau trong từng lời nói, Chẳng ai nhún nhường
Ngôi nhà này từng đầy ấm áp.
Sao giờ là một màu u ám
Lòng tràn đầy hận thù Ghét nhau, không muốn nhìn mặt nhau
Lời ngọt ngào chẳng còn nghe thấy Chỉ có những cuộc cãi vã
Hai ta buông ra những lời sâu cay
Vậy mà mình không thể chọn cách để buông tay .
Cứ níu kéo, mãi khổ đau như vậy
Hai ta bên nhau gần mà xa Từ người thương hóa thành lạ Chẳng phải người thứ ba
Chỉ là những tổn thương quá lớn Không còn cách để khỏa lấp
Càng không thể hàn gắn
(Ta bên nhau gần mà xa , một tình yêu khác lạ
Chẳng một ai níu tay
Từ người thương hóa ra người dung)
Lời ngọt ngào chẳng còn nghe thấy
Chỉ toàn lời nói chua cay
Nhưng sao chẳng thể buông tay – để khổ đau như thế .
Và Rồi người đành tâm cất bước bỏ mặc hết những hồi ức , còn em làm sao đây?