Lời đăng bởi: ___ben___
HOOK
Phố đông người qua nhưng sao lại vẫn cảm thấy cô đơn
Tìm điều gì trong nơi nhân gian bộn bề
Bầu trời xanh chẳng còn mộng mơ
Phía bên đầu dây có ai còn nghe tiếng tôi không
Thời gian trôi qua cứ ngỡ rằng là
Rồi một ngày sẽ trưởng thành hơn
Ngày mưa phùn rơi trong đêm đông gió mang bao ưu phiền cuốn lấy con tim lạnh giá
Và mưa lại rơi trên phím đàn thả trôi theo mây ngàn
Cũng đâu thể ngăn
Được dòng
Suy nghĩ...
Có những vết xước trong tim thật nhiều
Có những ánh mắt vẫn không thể thiếu
Có những ký ức đẹp
Vốn dĩ đã êm đềm
Giờ chẳng đong lại được bao nhiêu
Sương mai trong veo lắng nghe mặt hồ
Có những nuối tiếc dịu dàng nên thơ
Anh mang những tâm sự
Viết lên những nỗi buồn
Mà chẳng ai có thể hiểu
Từng tia nắng vô tình vương lại nơi anh đi qua
Hàng cây vẫn vươn mình trời xanh lại xa quá
Tìm đâu chốn yên bình
Đành thôi những duyên tình
Chỉ còn lại đây nụ cười trong những khung hình
Mang bao nhiêu tâm tư anh thu mình ngồi nghe gió hát
Bao nỗi nhớ êm ru xin đưa vào màn đêm bát ngát
Từng đợt sóng nơi biển khơi này
Lặng lẽ cũng bao ngày
Mà đâu ai biết ai hay
Ngày mưa phùn rơi trong đêm đông gió mang bao ưu phiền cuốn lấy con tim lạnh giá
Và mưa lại rơi trên phím đàn thả trôi theo mây ngàn
Cũng đâu thể ngăn
Được dòng
Suy nghĩ...
Có những vết xước trong tim thật nhiều
Có những ánh mắt vẫn không thể thiếu
Có những ký ức đẹp
Vốn dĩ đã êm đềm
Giờ chẳng đong lại được bao nhiêu
Sương mai trong veo lắng nghe mặt hồ
Có những nuối tiếc dịu dàng nên thơ
Anh mang những tâm sự
Viết lên những nỗi buồn
Mà chẳng ai có thể hiểu
Là những câu ca trong màn đêm
Là những yêu thương không thể quên
Là những cơn đau chưa đặt tên
Vây quanh khi màn mưa kéo đến
Lạc bước đôi chân đi về đâu
Để thôi nhớ nhung những ngày đầu
Ở lại thêm chút thôi vì tháng năm trôi thật mau
giá như có ai ở đây
Giá như có ai ở đây
Giá có ai cầm đây kế bên những lúc bộn bề
giá như có ai ở đây
Giá như có ai đang ở đây
Cầm tay tôi kề bên tôi giữa cuộc đời thế thôi
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật