Trời nhá nhem
Anh lang thang vẫn kiếm tìm
Hình dáng em tại ngõ quen
Rồi trời tối đen
Mưa rơi giăng kín chân chặt
Nhặt vệt kí ức mi đỏ hoen
Anh chẳng quên đâu
Dù tận sông sâu hay khi tóc đã bạc màu
Dù chẳng nhận ra nhau
Nhưng hương em vẫn quấn vào đầu
Dù chẳng còn bao lâu
Nhưng chắc chắn thế gian này vẫn có một người anh yêu mong
Cho đến khi ngừng thương
Anh chẳng quên đâu
Anh vẫn luôn tìm em
Dù cuộc đời là bao lâu
Cho đến khi ngừng thương
Anh chẳng quên đâu
Đem vẫn vương về em
Ôm vào tận cùng sông sâu
Cho đến khi chẳng nhớ mong gì nữa
Nhớ điều gì nữa
Nhớ những gì mình đã hứa
Cho đến bộ nhớ chẳng thể chứa
Nước mắt ngừng ứa
Cứa vào lòng nhiều chút nữa
*** đôi ba câu mang thương đau lại nhuộm màu
Một thế giới mang hồi ức đen rồi giấu đi
Vẫn là trăm câu yêu thương đã mường tượng được nguyện cầu
Một tình yêu vô vàn sẽ sớm được khắc ghi
Rồi vỡ tan, vỡ tan đau đớn mang qua bao nhiêu thiên thu
Nơi anh sóng trôi vẫn êm ru
Dù đã thấy bóng lưng em thân quen lê đôi chân trên mảnh vụn vỡ
Chẳng thể nỡ lòng nào xóa hết