Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Thế giới mùa mây nhưng còn đây bao người khác hoài đầy
Giữa buồn trùng bay đêm mùa vây lươn gió khẽ bay bay
Liệu người có nhớ bao chất chữa bỏ lại yêu thỏa xưa
Nước mắt hết rơi như mau giờ ai cần đớn đưa
Khi xưa cô nhận đường dườn bộ bằng quyền ước giấc ngơi
Giấc ngật áo nổ nay còn đâu về dù cay đắng môi
Có lẽ kiếp trước đã không quay đồng
Hãy cứ bước tiếp bên trong lòng em thấy vui
Hẹn gặp nhau trong năm sau đến nay sẽ lỡ khỏi tan
Hương kỳ hòa kỳ phong danh cũng vô nghĩa khi anh không đợi anh
Cơn giấc mơ xí chi là nhất thời
Nên nói yêu sao vẫn xa xa anh thật thân chẳng ai muốn đâu
Chắc bản thân ta quá phà đời đâu có như mơ
Kiếp trước ta đâu có mơ giờ duyên cũng phải mơ
Giọt ninh trong tim có khi đau lắm nhưng có giờ vơ
mà chẳng ai bảo giờ
Mây thoáng qua bên thương lá rơi đầy
Trăng vỡ đôi trong lòng nhớ ai đây
Băng ra ngây xa thuộc rồi Phút giấc còn tim
bồi hồi Người đi mơ xa hồi ước chẳng vơi
Khi xưa cô nhận đường dườn bộ bằng quyền ước giấc
ngơi Tự thân áo nổ nay còn đâu về dù cay đắng môi
Có lẽ kiếp trước đã không quay đồng Hãy
cứ bước tiếp bên trong lòng em thấy vui
Chỉ muốn bên em lúc này mặc nắng gió mưa bay
Nắng tốt bay đèn cao về ở đây sát vai kề
Thời gian trôi quá khiến cho mọi thứ cứ thấy nhạt nhòa
Phải chi tình yêu bền lòng không cãi xa
Chắc bản thân ta quá phà đời đâu có như mơ
Kiếp trước ta đâu có mơ giờ duyên cũng phải mơ
Giọt ninh trong tim có khi đau lắm
nhưng có giờ vơ mà chẳng ai bảo giờ
Hình kề cùng nhau trăm năm sau đến nay xuân lơ phổi tan
Hình kỳ hòa khi phong danh cũng không như khi em không ngồi anh
Tình xúc vốn xí chỉ là nhất cười
Để nói yêu sao vẫn xa rời anh thật tâm chẳng ai muốn đâu
Mong anh hãy ấm vây nuôi nhớ bao ngày thật thờ
Nhìn cây phố giữa lưng đi trong tiếng pháo hoa hứng thờ
Kỳ thời diện trôi mãi có được anh sẽ khiến cho em một đời ấm em