Đêm nay hoàng hôn chưa tan,
mặt trời đã chiếu qua tim
Phải tính cứu cho phai nghe nào,
em đã vội để bên anh
Ngày hôm ấy ai đã buông mình,
ngàn chiều đủ nắng giữa mây mênh mông
Đêm ngọt cả trời bão giông giữa ngày hôm
Tình như sóng mới sâu sát mơ
Đã vội ngược xóa xa cơn
Vội vã đến cũng vội vã rơi
Thôi nghiệp em lắm anh ơi
Anh đã có những ngày nắng đen
Sao còn giữ những thế lừa
Giữ lại cho mỗi đau cuối Hãy tình
điên mơ
Chiều nay mưa sông ở đâu cứ rút vào lòng
Sao lòng đi về nhà anh lại rộn và tiếng pháo hồng
Vậy sao
yêu thương từ lâu đã hóa lạnh lùng
Tôi phói vui
hay nên lạc hóa
Ngày mấy anh thương người ta đôi lá nạn long
Em chán em khơn làm chi để dại tế ghi phòng
Trời ơi khi nghe người ta nhắc chú phở trông
Ước này mưa sông ở đâu cứ chút phao lâu
Tại sao yêu thương từ lâu đã hóa lạnh lùng
Ai báo tin bừng thì tôi phải buồn hay nên làm khó
Ngày mấy anh thương người ta đói lòng nạn lòng
Em tránh em hơn làm chi để dại tế hy vọng
Khi nghe người ta nhắc chú vợ chồng
Nước mắt cứ trao tựa như rất lâu rồi
Bất khóa