Trời xanh mây mù răng,
lòng đau nghe tim quạnh vắng
Nhớ rằng ai bên hồ sương trăng
Tình duyên ta còn đây,
mà nãy khuất xa ngàn mây
Trong men say ai buồn nói sâu
Hoa kia rơi hù tình mà,
ta cứ sao vô hình
Yêu thương theo gió mây màn rồi
Chinh chiến kéo dài,
lòng đâu còn tim thắt lại
Nghèo ráng ai bên thề người ơi
Bông trăng đã phai thàn rồi
Quên hồn người cần phai khôi
Bông đôi lửa đang hèn
Thềm hồng kíp sâu làm phú thế
Ai đã khiến trăng thàn
Ai mất tim gió sang
Ôm đông cho tàn nàng
Không tan kiếp bé bà
Nhớ rằng ai bên thềm người ơi
Bóng trăng đã phai thàn rồi
Bên hồ nguyệt còn phai khôi
Bóng đôi lửa đang hẹn
Thầy mong kiếp sau làm phú thế
Ai đã khiến trăng tàn
Ai mang tim gió giang
Úm đông cho tàn nàng
Khâu than kiến đe ba
Bóng trăng đã phai thàn rồi
Bên hồ nguyệt còn phai khôi
Bóng đôi lửa đang hẹn
Thầy mong kiếp sau làm phú thế
Ai đã khiến trăng tàn
Ai mang tim gió giang
Hơn đông cho tàn nạn không than kít mẹ bà.