Trời xanh mây mù răng,
lòng đau nghe tim coạnh văng
Nhớ rắng hai bên hồ sương trăng
Tình duyên ta còn đây,
mà nãy cuốn xa ngàn mây
Trong men say ai buồn nói sầu
Hoa kia rơi hù thình mà ta cứ sao vô hình
Yêu thương theo gió mây màn xuân
Chinh chiến kia lâu dài lòng đâu còn tim thắt lại Nỡ giáng ai bên thềm người hơn
Bông trăng đã phai tàn rồi,
bên hồ Nguyệt còn phai phôi
Công đôi lửa đang hèn,
đềm ông kịp sâu lặng phú thế
Ai đã khiến trăng tàn,
ai ngoan tim gió giang
Úm đông cho tàn nàng,
không than kiếm bé bà
Cảm ơn các bạn đã xem.
Một nửa rơi hù từng mặt ta cứ sao vô hình
Yêu thương theo gió mãi mần xuôi
Chính chiến kia lâu dài lòng đâu còn tiếm thắt lại
Nhớ rằng ai bên thềm người hơn
Bông trăng đã phai tàn rồi,
bên hồ nguyện còn ai phôi
Bên hồ ngưỡng con ai phôi
Bông đôi lửa đáng hẹn đầy mong kiếp sau làm phu thế
Bên hồ Nguyệt còn ai phơi
Bông đôi lứa đang hẹn
Thầy mong kiếp sâu lầm cũ thế